NGƯỜI TỐT, KẺ XẤU VÀ TÊN VÔ LẠI
Gởi tặng destroy_1211@yahoo.com

 

Chỉnh sửa cho bản HD 720p (7.95GB): nlsinh@gmail.com

 

Tên vô lại.

 

Ông là...

 

người của Baker?

 

Bảo với ông ta tôi đã nói hết
với ông ta những gì tôi biết.

 

Bảo ông ta rằng tôi muốn
sống bình yên, hiểu không?

 

Tôi không biết gì về thùng tiền ấy cả.

 

Tất cả số tiền ấy đã biến mất.

 

Nếu ông ta chịu nghe tôi thì đã
có thể tránh được chuyện này.

 

Tôi đã ra trước Tòa án binh.

 

Không có nhân chứng.

 

Họ không thể biết thêm được
điều gì nữa đâu.

 

Tôi không thể cho ông ta biết được
chuyện gì đã xảy ra với số tiền đó.

 

Hãy về báo lại với ông ta như thế.

 

Có tin đồn là ông có khách...

 

và Baker biết chuyện đó.

 

Một người tên Jackson.

 

Sao?

 

Jackson đã có mặt ở đây,

 

hoặc là Baker đã hiểu sai mọi chuyện.

 

Ông ta không sai.

 

Có lẽ Baker muốn biết ông
và Jackson nói gì với nhau...

 

về két tiền ấy.

 

Đó không phải lý do tôi được thuê.

 

Tôi chỉ quan tâm đến cái tên
mà Jackson hiện đang dùng.

 

Sao ông lại nghĩ Jackson dùng tên khác?

 

Nếu không thì tôi đã tìm ra hắn rồi.

 

Khi mà tôi bắt đầu truy lùng ai,
chắc chắn tôi sẽ tìm ra.

 

Chính vì thế mà người ta thuê tôi.

 

Thuê để làm gì?

 

Gia đình ông đấy à?

 

Phải.

 

Gia đình dễ thương quá!

 

Hắn trả bao nhiêu tiền để giết tôi?

 

500 đô la,

 

để đổi 1 cái tên.

 

Tên...

 

Carson... Bill Carson.

 

Bây giờ hắn mang tên đó.

 

Đây có nhiều tiền lắm: 1000 đô.

 

1000 đô ?

 

và một ít tiền vàng.

 

Một số tiền khá đấy!

 

Nhưng khi được thuê...

 

tao luôn làm cho xong việc!

 

Là anh à. Có tin tức gì không?

 

Nhiều lắm.

 

Chuyện mà ông quan tâm,
hắn đã khai.

 

Sau đó là chuyện mà tôi quan tâm.

 

Như là...?

 

Jackson hiện nấp dưới cái tên...

 

Bill Carson.

 

Chuyện ông muốn đấy.

 

Tiếp tục đi.

 

Hắn đã nhắc đến 1 thùng tiền...

 

vừa bị mất tích.

 

Đó là việc của tôi.

 

Có nói gì thêm không?

 

Chưa đủ à?

 

Đừng lo.

 

Hắn không thể nói thêm
cho ai khác nghe nữa đâu.

 

Thế à? Hay quá, anh bạn ạ.

 

Đây, cầm lấy.

 

Của anh.

 

Anh đã hoàn thành tốt công việc.

 

Rất xứng đáng 500 đô!

 

Ừ. Suýt nữa tôi quên.

 

Hắn đưa tôi 1 ngàn.

 

Cho nên tôi nghĩ là
hắn muốn tôi giết ông.

 

Ông thừa biết là khi được thuê,

 

bao giờ tôi cũng làm cho xong việc.

 

Ông biết điều đó mà!

 

Không! Angel Eyes!

 

Kẻ xấu.

 

Không! Đừng lấy súng ông bạn ạ.

 

Chỉ vô ích thôi.
Chúng tôi 3 người đấy!

 

Này, ông bạn...

 

Ông có biết gương mặt mình đẹp trai
đến độ đáng giá 2 ngàn đô không?

 

Ừ!

 

Nhưng mặt anh thì không giống
người lãnh tiền!

 

Lùi lại!

 

Cảm ơn!

 

Bây giờ anh đáng giá bao nhiêu?

 

Bao nhiêu à?

 

2 ngàn đô!

 

Đúng đấy! 2 ngàn đô.

 

2 ngàn đô.

 

(tiếng Mễ)

 

Mày sẽ phải trả giá chuyện này

 

Mày sẽ tiêu đời trong bãi tha ma,

 

mày sẽ bị thổ tả, bệnh dại, dịch hạch!

 

Thả tao ra! Thả tao ra,
thằng khốn bẩn thỉu!

 

Bỏ tao xuống!

 

Chết mẹ mày đi con!

 

Thả tao ra!

 

Mày vẫn có thể tự cứu mình đấy.

 

Thả tao ra đi,
tao sẽ tha thứ cho mày.

 

Thả tao ra đi!

 

Tao buồn nôn quá!
Tao sắp hộc máu...

 

Tôi chết khô mất.

 

Blondie.
Nước...

 

Đồ con lợn!

 

Đồ chó! Thả tao ra!

 

Mày chỉ dũng cảm với người
bị trói thôi à? Quay lại đây.

 

Quay lại đây rồi chơi tay đôi!

 

Đồ khốn kiếp!

 

Thằng quái nào vậy?

 

Hết một thằng khốn đi vào,
lại một thằng khác đi ra!

 

Im mồm đi!
Tao bảo thôi!

 

Tôi là một chủ trại đáng kính!

 

Tôi vô tội.

 

Được rồi, chủ trại đáng kính!

 

Mày có nhận ra ai đây không?

 

Chính mày đấy!

 

Ai bảo thế? Mày còn không
biết đọc nữa kia mà!

 

Cuộn nó lại. Tao sẽ cho mày biết
để nó ở đâu nhé.

 

Mày chết đi với gã cảnh sát trưởng
và đám cảnh sát đã đẻ ra mày.

 

Ê, mọi người nhìn kìa!
Nó lấy tiền!

 

Đồ phản bội! Mày bán đứng tao!

 

Mày sẽ không có lấy 1 xu trong
đống tiền đó đâu. Một xu cũng không!

 

Nếu mà có công lý, thì tiền đó
sẽ trở về với đúng chủ của nó.

 

Mày là ai mày biết không?

 

Mày có muốn biết mày là con ai không?

 

Mày không biết, nhưng tao biết.
Ai cũng biết.

 

Mày có vô số thằng cha đấy!

 

Tất cả đều khốn kiếp
giống như mày vậy!

 

Còn mẹ mày? Mẹ mày...

 

Đồ khốn kiếp!

 

Tốt hơn là đừng nói đến bà ta.
Tao chưa từng làm ai tổn thương cả!

 

bị truy nã trong khắp 14 hạt
của bang này, đã bị kết án...

 

về tội sát nhân, cướp có vũ trang,
cướp ngân hàng và bưu điện,

 

người này đã cướp cả các đồ vật
linh thiêng, cố ý đốt cháy nhà ngục,

 

khai man trước tòa, ruồng bỏ vợ con,

 

xúi giục mại dâm,
bắt cóc trẻ con, tống tiền,

 

tiêu thụ, mua bán hàng gian,

 

vận chuyển tiền giả và đi ngược
lại với luật pháp của tiểu bang,

 

bị kết án là có tội vì đã sử dụng...

 

Vì vậy, theo thẩm quyền được quy định,

 

chúng tôi tuyên án bị cáo đây,

 

Tuco Benedicto Pacífico
Juan-Maria Ramirez...

 

còn được gọi là "Chuột cống"...

 

sẽ bị treo cổ cho đến chết.

 

Cầu Chúa cứu rỗi linh hồn con.
Tiến hành đi!

 

5 cho anh.

 

1, 2, 3, 4...

 

5 cho tôi.

 

5 cho anh...

 

và 5 cho tôi.

 

Bây giờ anh đáng giá
bao nhiêu biết không?

 

Bao nhiêu?
3 ngàn đô.

 

Có 2 loại người trên đời này,
anh bạn ạ.

 

1 là loại dây thừng quấn quanh cổ.
2 là loại ở ngoài và cắt dây.

 

Bị thòng lọng quấn quanh cổ là tôi.

 

Tôi chịu nguy hiểm.

 

Cho nên lần sau, tôi đòi chia phần
nhiều hơn 1 nửa đấy.

 

Anh chịu nguy hiểm, anh bạn,
còn tôi chỉ cắt dây.

 

Nếu anh cắt bớt phần chia cho tôi...

 

Xi gà không?

 

Tôi có nguy cơ bắn trật mục tiêu!

 

Nếu bắn hụt, thì hụt cho khéo nhé!

 

Bởi vì kẻ nào dám qua mặt tôi
mà lại để tôi sống,

 

kẻ đó không hiểu gì về Tuco này cả.

 

Không hiểu gì cả.

 

bị truy nã trong 15 hạt của tiểu bang,

 

kẻ bị kết án,
đang đứng trước chúng ta đây,

 

Tuco Benedicto Pacífico
Juan-Maria Ramirez,

 

bị kết án bởi các tội danh sau:

 

giết người, gây rối trật tự công cộng,

 

hãm hiếp thiếu nữ da trắng,

 

vi phạm luật pháp về vị thành niên
của người da đen,

 

Này, Angel Eyes.

 

Đã tìm thấy gì vậy, Shorty?

 

Rồi. Nếu anh muốn biết, thì
nó sẽ rõ ràng như là 1 quyển sách.

 

Một toán vũ trang hộ tống 1 thùng tiền vàng,
đã bị lính Yankee phục kích,

 

và chỉ có 3 người trong bọn họ
được cứu sống.

 

Stevens, Baker, and Jackson.

 

Điều không thể cứu được, là thùng tiền.

 

Và tất nhiên quân đội đã
quyết định lập tòa xét xử...

 

và Jackson được tuyên bố trắng án.

 

Anh ta mất tích,
và đổi tên thành Bill Carson.

 

Ta biết tên đó rồi.

 

Nhưng anh đâu có biết anh đang
tìm ai phải không? Tôi thì có đấy!

 

Và nếu hắn ta bị tìm thấy, tôi sợ
sẽ bị nhét vào trong giày của hắn.

 

- Carson đang ở đâu?
- Tôi chỉ biết Carson đã tái nhập ngũ.

 

Hắn đã bị mất một mắt.

 

Hắn sống với 1 cô gái tên là Maria.

 

Cô ta là 1 gái điếm trẻ ở hạt này.

 

Ả ở đâu?

 

Nào, tên thị trấn đó là gì nhỉ?

 

Đó là 1 nơi rất gần..

 

Santa Ana.

 

Tạm biệt. Đủ rồi!

 

Này, Luke, cho tôi 1 ly Whiskey!

 

..và văn phòng cảnh sát trưởng ở Sonora.

 

Sau đó hắn được thuê
làm hoa tiêu cho tàu hỏa,

 

và, sau khi nhận tiền công trả trước...

 

bỏ lại tàu hỏa trên vùng đất săn bắn
của người da đỏ Sioux.

 

Mừng là họ đã bắt được hắn.
Một người phạm chừng ấy tội đấy!

 

Người bị kết án
đâu phải lúc nào cũng bị treo cổ đâu.

 

Ông nói thế là sao?

 

Ngay cả dân ăn mày dơ dáy như
thế cũng có thiên thần hộ mệnh.

 

Hắn được thiên thần tóc vàng
hộ mệnh đấy!

 

Với tất cả tội lỗi trên, bị cáo
đã tự động thú nhận toàn bộ.

 

Vi thế chúng tôi tuyên bố bị cáo
sẽ bị treo cổ cho đến chết.

 

Chúa cứu rỗi cho linh hồn con.
Tiến hành đi!

 

Chuồn mau!

 

Anh bảo sao?
"Ai cũng có thể bắn hụt"?

 

Không ai được bắn hụt
khi dây tròng vào cổ tôi.

 

Anh chưa hề bị dây tròng vào cổ.
Này, cho anh biết nhé,

 

khi nó thắt lại,

 

cứ như quỷ đến bắt mình đi!

 

Ừ, anh nói đúng.

 

Việc này ngày càng khó khăn hơn.

 

Tôi thấy...

 

người như anh không có tương lai.

 

Nghĩa là sao?

 

Tôi nghĩ là anh không
đáng giá hơn 3 ngàn đô.

 

Nghĩa là sao?

 

Tôi đã hứa cởi trói cho anh.

 

Ồ, không, không phải anh.

 

Anh vẫn cứ bị trói.

 

Tôi giữ tiền.
Anh cứ giữ dây thòng lọng.

 

Đồ khốn kiếp bịp bợm!
Đồ láu cá hôi hám...

 

Đường trở về thị trấn
chỉ có 70 dặm thôi.

 

Nếu biết tiết kiệm hơi thở, tôi nghĩ
người như anh có thể tự lo liệu được..

 

Tạm biệt.

 

Đồ chó! Trở lại đây!

 

Trở lại đây! Cởi trói cho tao!

 

Thả con ngựa đó ra,
thằng nhát gan bẩn thỉu.

 

Tao mà vớ được mày lần nữa,
tao sẽ moi tim mày ra và nhai nó!

 

Tao sẽ lột da sống mày!
Tao sẽ treo mày lên bằng lưỡi!

 

Tao sẽ giết mày! Tao giết mày!

 

Vô ơn đến thế sau bao nhiêu lần
được tôi cứu mạng!

 

Người tốt.

 

Chờ chút.
Anh chỉ định chơi khăm thôi mà.

 

Anh đâu nỡ bỏ tôi lại đây. Trở lại đây.

 

Khoan! Nghe này Blondie...

 

(tiếng Mễ)

 

Mộng đẹp nhé.

 

Đồ chuột bẩn thỉu!

 

Maria?

 

Mày đã gọi nó trong bóng đêm.

 

Nó ở đâu? Ở đâu?

 

Ở đâu?

 

Ở đâu?

 

Đủ rồi!

 

Tôi không biết hiện giờ anh ấy ở đâu.

 

Cách đây 10 ngày anh ấy đã gói ghém
đồ đạc và đi cùng với đơn vị anh ta.

 

Họ đi hết cả rồi.

 

Đại đội nào? Nó đi đâu?

 

Hả?

 

Trung đoàn 3. Tướng Sibley.

 

Tôi chỉ biết có thế thôi. Tôi thề đấy.

 

Nhưng... nhưng...

 

Rất tiếc chúng tôi đã đóng cửa hiệu.

 

Súng lục!

 

Những khẩu tốt nhất tôi để ở đây.

 

Đây, Remington, Colt,

 

Root, Smith-Wesson,

 

Colt - loại dùng trong hải quân...

 

Joslyn,

 

Remington nữa, và cái này...

 

Thôi đủ rồi.

 

- Nếu muốn thử súng, xin mời bước ra...
- Đi thôi.

 

Lại đây.

 

- Aaah..
- Ahh...

 

Nếu mày làm việc vì cuộc sống,

 

Sao mày lại hủy hoại công việc chính mình?

 

Nếu mày làm việc vì cuộc sống,

 

Sao mày lại hủy hoại công việc chính mình?

 

Tụi bây thật nghèo mạt
với món khai tây.

 

Thực sự nghèo.

 

Tao giàu có. Nhưng tao rất đơn độc.

 

Thế giới chia làm 2 phần:

 

Một phần có bạn bè,

 

còn một phần là những kẻ đơn độc,
như Tuco tội nghiệp.

 

Mày thấy đó,

 

tao cũng từng có 1 người bạn - Pedro.

 

2 người anh - Chico và Ramon,
cũng là bạn của tao luôn.

 

Nhưng bây giờ không biết họ ở đâu?

 

Tệ quá, bạn tôi ơi.
Thật xui là tao không tìm thấy mày.

 

Tao có một giao kèo ngon cho mày.

 

Một thằng khốn với 4.000 đô.

 

4.000 đô.

 

Nếu họ giúp tao bắt nó,
Tao sẽ chia làm bốn cho họ.

 

1.000 đô cho mỗi người.

 

Mày vẫn còn sống, Tuco!
Đây là sự thực à?

 

Và giàu có.
Bọn mày cũng sẽ như vậy.

 

Nhưng mọi người nói rằng
mày bị giết ở Albuquerque.

 

Và mọi người còn nói nhiều điều nhảm nhí.

 

Nhưng tao vẫn còn sống,
bọn khốn, và tao luôn luôn sống.

 

Và tao sẽ cho bọn mày 3.000 đô.

 

Vamos.

 

Khi sáng tôi đã nghe mọi chuyện.

 

Quân phương Bắc của đại tá Canby
đã ở rất gần.

 

và ngay ngày mai họ sẽ vào thành phố.

 

Vi thế mà bọn miền Nam chuồn đi đấy.

 

Lũ hèn nhát đó vừa nghe nói có
bọn áo xanh ở đây là chạy mất.

 

Bọn phiến loạn không còn dám đương đầu!

 

Mọi chuyện sẽ sớm kết thúc.
Và ta bắt đầu moi tiền bọn Yankee.

 

Chúng mang theo vàng,
không phải đô-la.

 

Chúng sắp đánh miền Nam.

 

Nhìn kìa, thấy người ngồi trên
toa xe có râu trắng kia không?

 

Đại tá Sibley.
Trông ông ta như người chết rồi.

 

Rốt cuộc ông ta cũng đi khỏi đây.

 

Hoan hô Dixie! Hoan hô Dixie!

 

Chủ của con ngựa ấy đâu?

 

Xin ông, đừng.Tôi bị đau tim.

 

Chiến tranh đã làm tôi sợ lắm rồi.

 

Tao tìm chủ của con ngựa đó.

 

Hắn cao lớn, tóc vàng,
hút thuốc lá, hôi như lợn.

 

Hắn đâu?

 

Anh ấy không biết
ai cưỡi con ngựa nào cả.

 

lm đi, đồ gà mái già.

 

Trên lầu, phòng số 4...

 

Nghe chưa?

 

Đồ tội phạm thối nát, sao mày dám hả?

 

Đinh thúc ngựa của mày kìa.

 

Có 2 loại mang đinh thúc ngựa:

 

Loại vào bằng cửa trước,

 

Và loại vào bằng cửa sổ.

 

Tháo dây nịt súng ra.

 

Rỗng không mà.

 

Của tao thì không rỗng đâu

 

Ngay cả lúc Judas tự treo cổ,
cũng còn có bão nữa là...

 

Đó là tiếng đạn pháo mà!

 

Đối với mày tiếng đạn pháo
hay tiếng bão cũng thế thôi.

 

Đã trông thấy cái này
bao giờ chưa, bạn hiền?

 

Cột nó lên xà nhà đi.

 

Như vậy đấy.

 

Bây giờ leo lên đó.

 

Đúng thế.

 

Xem lại dây cột chắc chưa,

 

Phải đủ sức treo 1 con lợn.

 

Bây giờ tròng dây vào cổ.

 

Hay lắm.

 

Vẫn còn lỏng
so với cổ của mày chứ gì?

 

Chúng ta sẽ thu xếp ngay mà.

 

Tao có cách giải quyết,

 

khác mày một chút thôi!

 

Tao không bắn sợi dây,

 

mà tao bắn ngay chân ghế.

 

Hoan nghênh, anh bạn.

 

Nếu định tìm chỗ nghỉ ngơi,
Thì anh tìm thấy rồi đó.

 

"Khách sạn" của chúng tôi
sang trọng và đầy đủ tiện nghi.

 

và thu hút mọi người đến đây.

 

Thực đơn phong phú, thức ăn
bổ dưỡng và tốt cho sức khoẻ.

 

Bột ngũ cốc, nồi quân dụng.

 

Khoản tài trợ dự phòng, không phụ phí.

 

Anh thấy đấy,
chúng tôi được đối đãi rất tốt.

 

Anh đã bao giờ nghe nói đến
một người tên là Bill Carson?

 

Còn anh? Anh đã bao giờ nghe nói
đến một cái tên là Canby?

 

Chưa ư? Ồ, ông ấy là đại tá Yankee,

 

người quyết định mọi việc ở đây.

 

Thứ duy nhất chúng tôi quan tâm
là giữ lấy mạng sống của mình.

 

Còn anh lại hỏi tôi có biết
một người nào đó không.

 

Tôi chỉ không biết
những gì anh đang suy tính.

 

Carson bị chột một mắt.
Hắn ở trong Trung đoàn 3.

 

Trung đoàn 3?

 

Họ đã rời khỏi đây.

 

Chiến tuyến Canby sát gót phía sau.
Mấy thằng vô phúc tội nghiệp.

 

Và sa mạc nằm ngay phía trước.

 

Tôi thật sự nghi ngờ nếu họ vẫn sống.

 

và nếu họ vẫn sống?

 

Tệ hơn nữa, vậy thì...

 

chắc anh đã nghe về trại Batterville,

 

một trong những trại tù binh Yankee mà...

 

anh không bao giờ muốn mình
kết thúc cuộc đời ở đó.

 

Giữ lấy. Nó là của anh.

 

Bị cáo Thomas Larson,
biệt danh Shorty Larson,

 

phạm các tội sau:

 

ăn trộm ngựa, trộm hàng tiếp tế
của quân đội Liên bang...

 

Còn Shorty?

 

Không.

 

Không?

 

..Shorty Larson,
bị treo cổ cho đến chết

 

Cầu Chúa cứu rỗi linh hồn con.
Tiến hành đi!

 

Xin lỗi, Shorty!

 

Nào, đi! Đi mau!

 

Tôi không biết. Khi vào sa mạc,
tôi khát lắm.

 

Người ta nói rằng những kẻ có
nước da đẹp không chịu đựng giỏi.

 

Thế đấy, đỡ phải mang vác nhiều.

 

Ta đi đâu thế?

 

Đi đâu hả?

 

Tôi đi đâu vậy, bạn hiền?

 

Qua dải đất kia,

 

chỉ độ 100 dặm dưới ánh
mặt trời đẹp đẽ này.

 

Quân của Sibley đang rút khỏi đó.

 

Quân của Canby đang đến đây.

 

Nhưng không ai đi qua chỗ quái quỷ đó,

 

trừ mày... và tao.

 

Chỉ 100 dặm thôi.
Đi bộ cũng hay đấy.

 

Lần cuối cùng mày nói gì với tao nhỉ?

 

Nếu biết tiết kiệm hơi thở,
thì người như mày sẽ thoát thôi!

 

Nếu không, mày sẽ chết.

 

Chỉ có điều chết chậm...

 

rất chậm đấy, bạn cũ.

 

Mời đi trước.

 

Lên đường!

 

Muốn nghỉ à?

 

Nào, Blondie!
Không còn xa nữa đâu.

 

Chỉ có 70 dặm thôi.

 

Chỉ 8 tiếng rưỡi nữa là mặt trời sẽ lặn.

 

Cũng không đến nỗi tệ chứ!

 

Mau lên!

 

Được rồi, ăn cái đã.

 

Tức là, chỉ tao ăn thôi.

 

Trong khi chờ đợi,
mày có thể tắm nắng.

 

Mày muốn một ít nước hả?

 

Uống đi.

 

Coi nào.

 

Ôi, Blondie. Vĩnh biệt!

 

Vậy nhé, Blondie...

 

Vĩnh biệt!

 

Thoải mái đi.

 

200 ngàn đồng tiền vàng,
của anh đấy. Cho tôi nước.

 

Anh nói gì?

 

- Anh là thằng quái nào vậy?
- Carson.

 

Tên tôi bây giờ là Bill Carson.

 

Bị phục kích...

 

Tất cả chết hết...
Tôi là Jackson. Không phải Carson...

 

Vâng, rất vui được gặp anh Carson.

 

Tôi là ông nội của Lincoln đây.
Anh nói tiền gì vậy?

 

200.000 đô-la, tất cả là của tôi.

 

Trung đoàn 3 Kị binh.

 

Baker không có gì cả.

 

Vàng....Tôi đã giấu...

 

Vàng được giấu nơi an toàn.

 

Ở đâu? Đây hả?

 

- Nói đi!
- Trong ...nghĩa ..trang.

 

Nghĩa trang nào?

 

Sad Hill.

 

Có một ngôi mộ...

 

Mộ nào? Có tên chứ?

 

Có số không?
Nào, đồ ngốc. Nói đi chứ!

 

Có một cái tên.

 

Được viết ra...

 

Nước...

 

Nói trước đi, rồi tôi lấy nước sau.

 

Nghĩa trang Sad Hill.
Trong một ngôi mộ. Đúng rồi

 

Nhưng phải có tên hay 1 con số chứ.

 

1000... 5000...

 

Đừng chết chứ?

 

Đừng chết.
Tôi lấy nước cho anh.

 

Ở lại đấy. Đừng cử động!
Tôi đi lấy nước.

 

Đừng chết, để chết sau đi.
Thằng ch..

 

Cút ngay.

 

Hắn chết rồi.

 

Tao giết mày.

 

Nếu mày làm thế,
mày sẽ nghèo mạt mãi.

 

Giống như đồ chuột béo mày vậy.

 

Nếu tao là mày, tao đã..
cố giữ cho tao còn sống.

 

Nó nói gì với mày?

 

Tên của nấm mộ.

 

Tên gì?

 

Blondie... đừng có chết.

 

Blondie, đừng chết.

 

Mình là bạn mà. Làm ơn đừng chết.

 

Tôi là bạn anh mà. Thôi mà!

 

Thôi mà.

 

Blondie, tôi sẽ giúp anh,
tôi sẽ giúp anh

 

Đừng cử động. Tôi trở lại ngay.
Tôi đi lấy nước đây.

 

Đừng chết khốn khổ thế này.

 

Nước đây, Blondie.

 

Khoan! Đừng uống!
Không tốt đâu.

 

Thấy đỡ hơn chưa?

 

Blondie, anh sao vậy?

 

Tôi van anh đừng chết.

 

Này, mở cổng ra! Nhanh lên!

 

Dừng lại. Ai đó?

 

"Ai đó?". Ý anh nghĩa là sao?
Anh nghĩ tôi là kẻ thù chắc?

 

Nếu tôi là lính Yankee,
anh sẽ không có thì giờ để hỏi tôi đâu.

 

Coi nào.

 

Trung sĩ, nghe hạ sĩ này
trình bày chút đi.

 

Vâng, thưa sếp.

 

Trung sĩ, có người bị thương nặng,

 

anh ta chưa sẵn sàng chết đâu.

 

- Anh ta vẫn sống chứ?
- Ồ, trông có vẻ thế.

 

- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Một cái bẫy.

 

- Chỉ 2 chúng tôi thoát được.
- Tên và giấy thông hành.

 

Đây. Hạ sĩ Bill Carson.
Trung đoàn 3, đội kị binh 2,

 

Đến từ San Rafael.
Như vậy đủ chưa?

 

Anh cứ tiếp tục đọc
trong khi người này đang hấp hối sao?

 

Sao nào, hạ sĩ? chúng tôi đang cố
rút quân còn anh thì đang tìm 1 bệnh xá.

 

Nếu muốn bệnh xá, anh sẽ phải
làm tù binh của bọn Yankee đấy.

 

- Vậy chúng ta đang ở đâu?
- Gần Apache Canyon.

 

- Apache Canyon à?
- Apache Canyon.

 

Trụ sở giáo hội San Antonio
ở gần đây phải không?

 

18 dặm về hướng nam.
Đưa anh ấy tới đó đi.

 

Các Cha xứ chăm sóc mọi thương binh
bất kể màu quân phục của họ.

 

Và nhớ mở to mắt coi chừng-
khu vực này đầy rẫy bọn Yankee.

 

Cảm ơn.
Tạm biệt, trung sĩ.

 

Bảo trọng.

 

- Có một người bệnh rất nặng.
- Nhưng chúng tôi không còn chỗ nữa.

 

Giúp một tay đi.

 

- Cha xứ đâu?
- Cha đi vắng.

 

Vài hôm nữa sẽ về.

 

Không sao. Bây giờ cứ chăm sóc
cho bạn tôi thật tốt.

 

Cầu Chúa phù hộ.

 

Chúa sẽ ở bên chúng ta.

 

Vi ông ấy ghét bọn Yankee.

 

- Cha, anh ta vẫn còn thở chứ?
- Tất nhiên.

 

Anh nặng quá.

 

Ở đó.

 

Được rồi,
thay băng mới cho anh ta đi.

 

Đưa vào trong phòng tôi.

 

Nhẹ thôi.

 

Này, anh ra ngoài đi.
Nhanh lên.

 

Làm ơn chăm sóc anh ấy.
Anh ấy giống như anh em của con vậy.

 

Cha ơi! Anh ta có nói chưa?
Có nói gì không?

 

Anh ta có hỏi thăm con không?
Có nói gì chưa?

 

Chưa. Chưa nói.
Nhưng con đừng lo.

 

Anh ấy còn trẻ và khoẻ.
Thế nên mới còn sống cho đến giờ.

 

Không bao lâu
sẽ bình phục ngay thôi.

 

Cảm ơn Cha! Cha không biết mạng sống
anh ta quan trọng đối với con đến mức nào đâu.

 

Tạ ơn Chúa.

 

Này, Blondie?

 

Này, Blondie?

 

Cha bảo anh sẽ hồi phục
trong vài hôm nữa.

 

Anh may mắn lắm mới được
người bạn thân như tôi.

 

Thử tưởng tượng
anh chỉ có 1 mình xem.

 

Ý tôi muốn nói, khi...

 

người ta ốm đau.

 

mà có người thân hay bạn bè
bên cạnh thì thật may.

 

Anh có cha mẹ không, Blondie?

 

Hay một người mẹ thôi?

 

Thậm chí một người mẹ cũng không có.

 

Không một ai sao?

 

Chỉ 1 mình thôi sao?
Thế là giống tôi rồi, Blondie.

 

Chúng ta chỉ có 1 thân trơ trọi
trên cõi đời này.

 

Tôi chỉ có anh, anh chỉ có tôi.

 

Tôi muốn nói là...
trong một lúc thôi.

 

Giờ là vậy đấy.

 

Ôi...
định mệnh cay đắng quá!

 

Lẽ ra chúng ta
đã có tiền trong tay.

 

Tôi...

 

Tôi đành nói sự thật
cho anh biết, Blondie.

 

Ở vào địa vị tôi,
anh cũng làm như thế.

 

Đối với anh,
mọi chuyện đã kết thúc rồi .

 

Không ai có thể làm gì được nữa.

 

Ôi Chúa ơi, hãy tha thứ cho con.

 

Lỗi của tôi! Của tôi! Tại tôi!

 

Nói thật nhé, Blondie.

 

Nếu tôi biết giờ phút
cuối cùng của tôi đã đến,

 

thì ở địa vị anh, tôi cũng làm
như thế, thề đấy...

 

Tôi sẽ nói về số vàng ấy.
Đúng thế! Thật mà!

 

Tôi sẽ nói tên của nấm mộ ấy.

 

Khi anh chết rồi
thì tiền còn có ích gì nữa?

 

Tôi biết tên nghĩa trang,

 

nhưng có bao nhiêu nấm mồ ở đó?

 

Tôi van anh, Blondie.

 

Làm ơn, dùng chút gì đi.

 

Cà phê nhé?
Nói cho tôi biết tên đi.

 

Nếu tôi vớ được 200 ngàn đô ấy,

 

Tôi sẽ luôn tưởng nhớ đến anh.

 

Tôi thề đấy!
Tôi sẽ luôn tưởng nhớ đến anh mà.

 

Lại gần hơn.

 

Nói đi.

 

Thằng đê tiện...

 

Tôi sẽ ngủ thoải mái hơn...

 

khi biết có người bạn thân...

 

ngồi bên cạnh...

 

để bảo vệ cho tôi.

 

''Tuco, nước.'' Được, có nước ngay...

 

Mày sẽ được nước cho đến
bao giờ tao biết tên nấm mộ.

 

Này, dậy đi tên láu cá bẩn thỉu.
Ra khỏi giường đi!

 

Nào, cuộc vui đã tàn rồi.
Xe ngựa sắp khởi hành rồi.

 

Tốt nhất là chúng ta hãy rời khỏi đây...

 

trước khi bị kẹt trong cuộc chiến này.

 

Tuco, Cha xứ về rồi.

 

Tôi phải đi xem qua cái này 1 chút.
Sửa soạn đi nhé!

 

- Đâu? Lối này phải không?
- Phải.

 

Này, Pablo?

 

Không nhận ra anh sao?

 

Anh đây, Tuco đây.

 

Để anh ôm hôn em...

 

Anh không biết
phải làm thế nào cho đúng.

 

Khi đi ngang đây, anh tự hỏi...

 

"Không biết cậu em mình có còn
nhớ đến ông anh này không?''

 

Anh làm thế là sai à?

 

Cũng không sao. Anh rất vui.

 

Anh đã gặp tôi rồi, Tuco.

 

Phải. Anh rất vui khi đến đây.

 

Quân phục của anh à?

 

Chuyện dài lắm.

 

Nhưng hãy nói về em đi.
Điều đó quan trọng hơn.

 

Dù có hơi gầy, nhưng...

 

em luôn như vậy,
phải không Pablito?

 

Còn bố mẹ chúng ta?

 

Chỉ có lúc này
anh mới nghĩ đến bố mẹ,

 

kể từ 9 năm nay.

 

9 năm à?

 

Vậy thì 9 năm!

 

9 năm.

 

Mẹ chúng ta đã mất từ lâu.

 

Bố vừa mất cách đây vài hôm.

 

Vì thế mà tôi vắng mặt.

 

Lẽ ra anh phải có mặt ở đó,

 

thế mà chỉ có tôi.

 

Còn anh?

 

Ngoài cái ác ra,
anh còn biết làm gì nữa?

 

Và hình như
anh có vợ rồi thì phải?

 

Không phải 1, mà là hàng lố!

 

1 người ở đây, 1 người ở kia,
bất cứ chỗ nào có thể tìm thấy.

 

Nào, giảng cho anh
1 bài về luân lý đi, Pablo.

 

Có ích gì?

 

Anh cứ tiếp tục
con đường của anh.

 

Anh hãy đi đi.

 

- Cầu Chúa phù hộ cho anh.
- Chắc chắn rồi. Anh sẽ đi.

 

Đâu có cần ai nhớ!

 

Này ông em!

 

Ông cho rằng ông tốt hơn tôi à?

 

Nơi chúng ta sinh ra, nếu như
không muốn chết vì đói nghèo...

 

hoặc làm thầy tu, hoặc làm cướp.

 

Ông đi con đường của ông,
còn tôi, tôi chọn đường tôi.

 

Con đường của tôi khó khăn hơn.

 

Hãy nói về bố mẹ đi.

 

Khi ông bỏ bố mẹ đi làm thầy tu,
Tôi đã ở lại bên họ.

 

Hồi đó tôi mới có 10, 12 tuổi...
không nhớ lắm, nhưng tôi đã ở lại.

 

Tôi cũng muốn như ông
nhưng tôi thấy vô ích quá.

 

Này, nói cho ông biết.

 

Ông đi tu vì hèn,

 

không làm nổi
chuyện tôi đã làm.

 

Tuco.

 

Anh hãy tha thứ cho em.

 

Haa!

 

Bao tử hơi rắc rối.

 

Em tôi dễ mến lắm.

 

Tôi quên cho anh biết
em tôi phụ trách ở đây...

 

mọi chuyện,
nó cứ như là Giáo Hoàng vậy.

 

Giáo Hoàng phụ trách La Mã.

 

Em tôi bảo: "Ở lại đi anh, đừng đi.
Lâu rồi chúng ta không gặp."

 

''Ở đây toàn đồ ăn và thức uống.
Mời bạn của anh đến đây.''

 

Mỗi khi gặp nhau,
nó không bao giờ muốn tôi đi.

 

Em tôi rất yêu quí tôi.

 

Vậy đấy.

 

Ngay cả 1 kẻ lang thang như tôi,
bất kể chuyện gì xảy ra,

 

cũng biết rằng có 1 người em trai
ở 1 nơi nào đó,

 

chẳng bao giờ từ chối mình
1 bữa ăn ấm cúng.

 

Ừ, sau bữa ăn, không có gì
ngon hơn 1 điếu xì gà.

 

Đây là Sierra Magdalena.

 

Đi hướng này,
chúng ta băng qua Rio Grande.

 

Đó chắc chắn là con đường dài.

 

Đây là hướng tây bắc,
xuyên qua cả Texas...

 

- Sau đó là...
- Là gì ?

 

Khi tới đó, tôi sẽ cho anh biết.
Anh không quá lo lắng, đúng không?

 

Những người đó không phải lo lắng
về bất cứ thứ gì nữa, đúng không?

 

Nhưng tôi hiểu rõ là chúng ta
sẽ phải băng qua 1 vài chiến tuyến.

 

Tôi nghĩ anh nên nói
cho tôi biết chúng ta sắp đi đâu.

 

Đi về hướng 200.000 đô.
Vậy là khá đủ với anh phải không?

 

Ô.

 

Dậy đi!

 

Lính kìa!

 

Áo xanh hay áo xám?

 

Xám. Chào bọn chúng
và cùng đi chung với nhau đi.

 

Hoan hô!

 

Hoan hô Liên bang!
Hoan hô!

 

Hãy hạ bệ Tướng Grant!

 

Hoan hô Tướng...Tướng gì nhỉ?

 

Lee.

 

..Lee!

 

Chúa sẽ ở bên ta vì Ngài cũng
ghét bọn Yankee.

 

Chúa không ở bên ta vì Ngài
cũng ghét bọn ngốc!

 

Các tù binh, đằng trước...

 

bước!

 

Đi theo hàng một.

 

- Jonathan Broad.
- Có mặt.

 

- Richard Mobiley.
- Có mặt.

 

- Nathaniel Sullivan.
- Có mặt.

 

- Robert CIark.
- Có mặt.

 

- Sam Richmond.
- Có mặt.

 

Bill Carson.

 

Bill Carson?

 

Tao gọi Bill Carson.

 

Này, Blondie,
có phải Angel Eyes đó không?

 

Được rồi, hắn đang làm gì vậy?
Ngủ gật à?

 

Bill Carson?

 

Ừ! Tốt hơn
mày hãy nhận là Bill Carson đi.

 

Bill Carson!

 

Tôi đây!

 

Này Carson...

 

Phải trả lời "có mặt".

 

Mày sao vậy, điếc hả?

 

Mày phải nói "có mặt" chứ Carson.

 

Này, tao thích
loại mập phì như mày vậy.

 

khi gục ngã sẽ gây nhiều tiếng động.

 

và đôi lúc không gượng dậy nổi.

 

Wallace.

 

Thôi đủ rồi.

 

Trung sĩ!

 

Đại úy muốn gặp Trung sĩ ngay.

 

Đối xử tử tế với 2 gã này nhé.

 

Nghe chưa bạn hiền?
Đối xử tử tế đấy!

 

Ừ.

 

Đây là lần cuối cùng, Trung sĩ,
Tôi nói cho anh biết,

 

Phải đối xử với họ
đúng theo qui chế tù binh.

 

Không được đối xử dã man.

 

Từng ấy tù binh
mà chỉ có vài người lính gác.

 

Phải cho họ kính nể chứ!

 

Tôi nghĩ nếu được đối xử
tử tế hơn, họ sẽ kính nể.

 

Người của ta có được đối xử tốt
ở trại Andreson không?

 

Tôi đếch cần biết
họ đã làm gì ở đó.

 

Chừng nào tôi còn chỉ huy ở đây,
thì không 1 tù binh nào bị tra tấn,

 

bị đối xử tàn bạo.

 

hay bị sát hại cả!

 

Đó là lời buộc tội?

 

Trung sĩ, chứng hoại tử
ăn mất chân tôi,

 

chứ không phải mắt tôi.

 

Tôi biết những tù binh ở đây bị
cướp bóc một cách có hệ thống.

 

Có bọn khốn kiếp lảng vảng
quanh doanh trại này,

 

chờ đợi có kẻ
giao nộp con mồi ấy.

 

Nhưng tôi còn chỉ huy ở đây, thì đừng
hòng xảy ra những trò man trá đó,

 

hiểu chưa?

 

Vâng, thưa ngài.

 

Chừng nào ông còn chỉ huy,
thưa Đại úy.

 

Tôi biết tôi không sống thọ lắm đâu,

 

nhưng cũng đủ thì giờ
để gom tất cả bằng chứng,

 

đưa ra Toà án binh loại người...

 

đã làm ô nhục
bộ quân phục của Liên Bang

 

Chúc ông may mắn.

 

Anh và mấy người kia
cứ chờ vài ngày nữa.

 

Tôi sẽ giữ cái này. Anh đi đi.
Wallace sẽ cho anh biết.

 

- Wallace, gọi Carson lên đây.
- Vâng.

 

Angel Eyes bảo chúng ta ở đây
chờ thêm vài ngày.

 

Nhưng hãy để mắt đến mọi việc.

 

Mau lên! Thắng yên ngựa đi.

 

Vào đây, Tuco.

 

Vào đi, Tuco. Đừng rụt rè như vậy.

 

Không cần phải thủ lễ ở đây.

 

Lâu quá rồi nhỉ!

 

Đói à?

 

Ngồi xuống, ăn đi!

 

Lúc gặp anh, tôi đã tự bảo:

 

''Nhìn cái con heo kia kìa, Angel Eyes.''

 

''Tôi cá là hắn sẽ được nhàn nhã lắm.''

 

''Và hắn cũng sẽ không quên bạn đâu.''

 

Tôi không bao giờ quên bạn cũ, Tuco.

 

Phải.

 

Gặp lại bạn cũ vui lắm.

 

Tốt.

 

Nhất là khi ở 1 nơi xa như thế này.

 

và có nhiều chuyện để nói.

 

Anh có chuyện để nói không?

 

Anh bị bắt gần
Fort Craig phải không?

 

Nếu anh là lính của Sibley thì...

 

chắc là anh từ Santa Fe đến?

 

Băng qua sa mạc có cực lắm không?

 

Có, cực lắm.

 

Nhất là khi không có gì để uống.

 

Tại sao lại nấp dưới cái tên Bill Carson?

 

Tên nào cũng thế thôi.

 

Không nên dùng tên thật.

 

Cũng như anh, tôi dám cá người ta
không gọi anh là Angel Eyes.

 

Trung sĩ Angel Eyes!

 

Có muốn nghe nhạc không?

 

Nhạc à?

 

Tốt lắm!
Giúp cho bộ tiêu hoá dễ làm việc!

 

Bill Carson là tên giả hả?

 

Cái này cũng giả à?

 

Cái tên Bill Carson được viết trên đó.

 

Cứ dùng đi.

 

Thuốc lá của Bill Carson mà.

 

Carson còn sống hay đã chết
khi anh tìm thấy hắn?

 

Hắn nói gì với anh về số tiền ấy?

 

Tôi không b...

 

Tôi không biết... anh nói chuyện gì.

 

Thổi cho có hồn một chút chứ.

 

Bảo đảm rằng anh may mắn
hơn bạn của anh đấy.

 

Wallace sẽ chơi bạn anh
chừng nào nhạc vẫn còn.

 

Rất nhiều người trong chúng tôi
đã từng nếm mùi ở trong đó rồi.

 

Bụng anh sao rồi?

 

Tốt hơn là hãy nói ra đi

 

Tôi không có gì để nói cả

 

Ê! Kéo vĩ cầm đi.

 

Được rồi! Tôi nói! Tôi nói!

 

Nó nói gì về tiền?

 

Chôn dưới...

 

dưới mộ.

 

Ở đâu?

 

Sad Hill...

 

Nghĩa trang Sad Hill.

 

Nấm mộ nào?

 

Tôi không biết!

 

Blondie, hắn biết...

 

tên ngôi mộ.

 

Đối với mày,
chiến tranh đã kết thúc rồi.

 

Mặc y phục đó vào đi.

 

Chi vậy?

 

Chúng ta lên đường.

 

Đi đâu?

 

Đi kiếm 200 ngàn đô la.

 

Bây giờ tao đã biết tên nghĩa trang ấy.

 

Còn mày thì biết tên nấm mộ.

 

Mày không xử sự với tao
giống như với hắn à?

 

Mày khai không?

 

Không. Hầu như chắc chắn không.

 

Tao cũng nghĩ vậy.

 

Không phải vì mày
chì hơn Tuco đâu.

 

Mà vì mày đủ khôn để hiểu
có khai cũng chết!

 

Không! Chưa...

 

Nhưng được bảo vệ kỹ lắm.

 

Mày đã đổi cộng sự rồi,
nhưng vẫn được như cũ.

 

Tao không tham lam đâu.
Tao chỉ lấy 1 nửa.

 

Chỉ có 2 ta.

 

2 thì dễ hơn 1 đấy.

 

Ừ.

 

Giữ nguyên tư thế.

 

Vậy đấy. Đứng im nhé!

 

Đừng thở. Cứ thế...

 

Xong rồi. Cảm ơn.

 

Hạ sĩ, sợ lạc hay sao?
Dẫn tù binh đi đâu vậy?

 

Xuống điạ ngục với dây thừng
quanh cổ. Đầu chúng có giá đấy.

 

Phải. 3 ngàn đô.

 

Khá nhiều với 1 cái đầu đấy.

 

Tao cá là chúng chẳng
trả cho mày lấy 1 xu.

 

Tao nói rồi,

 

Nếu tao vớ được mày,

 

mày sẽ khó mà dậy được đấy.

 

Một sợi dây thừng, thế là xong

 

Lần này không có bạn bè gì hết,
cho mày tiêu luôn.

 

Nếu các bạn mày ở chỗ ẩm ướt,

 

chúng có thể bị cảm cúm, đúng không?

 

Hoặc xơi 1 viên đạn.

 

Các cậu nghe rồi đấy?
Ra đây đi.

 

Từ giờ tất cả chúng ta sẽ cùng đi,
đi chung sẽ tốt hơn.

 

một, hai,

 

ba, bốn,

 

sáu... con số đẹp.

 

Chẳng phải 3 mới là số đẹp sao?

 

Ừ. Nhưng súng tao có tới 6 viên đạn.

 

Muốn gác chân lên đó hả?

 

Tôi muốn tiểu!
Chiếc xe lửa này lắc lư quá...

 

Ngồi trên này
đã gần 10 tiếng rồi.

 

Chưa gì mày đã hôi như lợn rồi.

 

Đừng làm cho tệ hơn nhé!

 

Đi đi.

 

Nhìn vậy làm sao tao đi được

 

Mày làm ồn ào quá đấy.

 

Mày không muốn chia cắt
tình bạn của mình à?

 

Tao cắt.

 

Tiểu đội, dừng lại.

 

Mỗi khi cần bắn bằng tay phải...

 

Bây giờ tao gặp mày ở đúng
vị trí thích hợp cho tao.

 

Và tao có dư thời gian để
học bắn bằng tay trái

 

Mỗi một khẩu súng có
âm thanh riêng của nó.

 

Cả thời khắc của nó,
loại súng lớn.

 

Clem, theo hắn.

 

Chờ chút! Ra ngay đây.

 

Chờ tôi mặc y phục vào
rồi mở cửa ngay.

 

Mặc quần áo vào, bỏ súng ra.

 

Này...

 

Ê! Blondy!

 

Làm cách nào anh thoát khỏi
cái chuồng lợn ấy?

 

Bằng cách riêng của tôi.

 

Tôi ở đây với Angel Eyes.

 

Anh đã khai ra, đồ phản bội!
Anh đã khai rồi!

 

Không.

 

Nếu nói rồi chắc tôi
không còn có mặt ở đây.

 

Anh... tôi...

 

Vậy anh biết có một nửa
bí mật ấy thôi?

 

Blondie...

 

Tôi rất vui vì anh lại
làm việc chung với tôi.

 

Chúng ta lại đồng hành.

 

Tôi mặc y phục vào,
đi giết hắn rồi về ngay

 

Này, tôi quên nói...

 

Hắn không đi một mình.
5 tên đấy.

 

- 5 sao?
- Ừ! 5 thằng.

 

Thì ra anh đến đây vì thế.

 

Không hề gì! Tôi sẽ giết sạch.

 

Hắn bị bắn rất gần.

 

Ai thế kia?

 

Một thằng nữa sẽ đến.

 

Chúng tìm chúng ta đấy.

 

Cẩn thận.

 

Chúng có 2 đứa.

 

Tao muốn bắt sống
thằng tóc vàng kia.

 

Mày, quay lại đây.

 

Muốn chết một mình à?

 

Này, Blondie.
Thằng Angel Eyes là của tao.

 

Được rồi.

 

''Hẹn gặp lại,

 

đ... đồ..''

 

''Đồ ngốc.''

 

Thư của anh.

 

Thật bình an và yên tĩnh.

 

Giống nghĩa trang quá hả?

 

Chắc có cầu qua sông.

 

Tốt hơn nên chờ trời tối.

 

Tôi biết là tôi đi đâu mà.

 

Tuco đã đưa anh đi tới tận đây,
Tôi sẽ đưa anh đi khắp nơi...

 

- Báo Đại úy đi!
- Tuân lệnh.

 

Nào! Theo tôi!

 

Chúng tôi bắt được 2 người này,
thưa Đại úy.

 

Các anh từ đâu đến?

 

illinois.

 

Còn anh?

 

Tôi theo anh ta.

 

Các anh đến đây để làm gì?

 

Chúng tôi muốn nhập ngũ,
thưa Tướng quân.

 

Hãy học cách gọi
cho đúng quân hàm.

 

Tôi là Đại úy.

 

Thôi cút đi.

 

Chắc chắn là thế nào cũng sẽ đến
ngày của anh, vậy viết di chúc sẵn đi.

 

Vâng, thưa ngài.

 

Muốn nhập ngũ à?

 

Phải qua kỳ khảo sát đấy.

 

Chứng tỏ cho tôi thấy đi.

 

Được rồi.
Ít nhất cũng lên Đại tá đấy.

 

- Thế à?
- Chắc chắn mà.

 

Theo đúng sách vở,

 

các anh đã đủ tiêu chuẩn để
trở thành chuyên gia về vũ khí.

 

Đây là loại vũ khí mạnh nhất
trong chiến tranh.

 

Tinh thần chiến đấu nằm trong
những cái chai này.

 

Này, những người tình nguyện...

 

Muốn nhập ngũ à?

 

Thì đi nào.

 

Chưa bắn đâu.
Các anh đúng lúc đấy.

 

Kẻ nào có nhiều rượu nhất
khiến bọn lính say xỉn...

 

và khiến chúng bị tàn sát...
là người chiến thắng.

 

Chúng ta và đám bên kia sông
chỉ có một điểm chung.

 

Tất cả đều sặc mùi rượu.

 

Các anh đã nói tên mình là gì nhỉ?

 

Uh...

 

Uh...

 

''Uh.''
Không.

 

Tên chẳng quan trọng.

 

Phải, vì các anh sẽ được theo dấu
những anh hùng của cây cầu Branston.

 

Mỗi ngày 2 đợt tấn công.

 

- Mỗi ngày 2 đợt sao?
- Ừ!

 

Họ muốn chiếm cây cầu này
để làm bàn đạp tiến qua đây.

 

Thật là xuẩn ngốc
khi chết vì 1 chiếc cầu.

 

Một điểm chấm trên bản đồ
Bộ Tổng Tham mưu.

 

Họ ra lệnh chúng ta
phải chiếm cho bằng được chiếc cầu này...

 

dù có phải hy sinh tất cả.

 

Nếu không họ sẽ tức điên lên.

 

Nhưng như thế chưa hết đâu.

 

Cả 2 phía đều muốn chiếc cầu
được nguyên vẹn.

 

Nguyên vẹn là điều miền Nam muốn.
Mà chúng tôi cũng vậy.

 

Tất cả chúng ta sẽ trở về với cát bụi.

 

Nhưng có 1 điều chắc chắn:

 

cây cầu Branston vẫn tồn tại.

 

Có kỳ cục không...

 

Khi nói với lính tình nguyện như thế?

 

Tôi đã làm nhiều chuyện
còn tệ hại hơn.

 

Tôi đã làm chuyện đó.
Tôi đã cho nó nổ tung lên...

 

ngay tại đây.
Tôi đã phá hủy toàn bộ.

 

Một tội ác nghiêm trọng,

 

Thậm chí chỉ nghĩ đến việc
phá sập cây cầu đó...

 

Vậy sao không cho nó nổ đi,
thưa Đại úy?

 

Phải đấy, Đại úy.
Sợ quái gì bọn chúng chứ.

 

Tôi mơ đến chuyện đó đấy.

 

Thậm chí đã nghĩ ra
1 kế hoạch hẳn hoi.

 

Thật đấy.

 

Thời điểm tốt nhất
là sau cuộc tấn công,

 

khi ngừng bắn để chuyển thương binh.

 

Nếu làm được, tôi có thể
cứu sống cả ngàn người.

 

Nhưng tôi không có gan.

 

Họ tấn công đúng giờ thật.

 

Thưa Đại úy, Đại đội đang chờ ông.

 

Tôi đến ngay.

 

Đi nào.

 

Được rồi, các bạn.

 

Cứ đi tham quan, vui mắt lắm.

 

Các đại đội, báo cáo.

 

Đại đội B, sẵn sàng.

 

Đại đội D, sẵn sàng.

 

Các đại đội, tiến lên!

 

Này, Blondie. Trông có vẻ như
Đại úy muốn xơi đạn vậy.

 

Ừ.

 

Tôi chưa bao giờ thấy có nhiều
người bị chết lãng phí như thế.

 

Tôi có cảm tưởng
trận chiến sẽ kéo dài.

 

Blondie...

 

Tiền ở phía bờ sông bên kia.

 

Ở đâu?

 

Thôi, ông bạn ạ.
Tôi nói bờ bên kia là đủ rồi.

 

Nhưng nếu phe Liên Bang ở bên kia
thì mình không qua đó được.

 

Nếu có người phá sập cầu thì sao?

 

Thì bọn ngốc đó
đi chỗ khác mà đánh nhau.

 

Có thể.

 

Bác sĩ, nhanh lên.
Đại úy bị thương rồi.

 

Nhanh lên, mang cán lại.

 

Nhè nhẹ thôi.

 

Chuẩn bị dụng cụ đi.

 

Một chút thôi được rồi.

 

Làm một hớp đi, Đại úy.

 

Và hãy ráng lắng tai nghe.

 

Các người làm gì thế?
Không... để tôi yên...

 

Blondie này.

 

Chắc anh nhận thức rõ
là chúng ta đang mạo hiểm tính mạng?

 

Ừ. Nếu tôi chết...

 

thì anh sẽ không bao giờ
sờ được đến số tiền ấy đâu.

 

Vậy đấy, Tuco.

 

Như vậy đáng tiếc quá!

 

Bác s...

 

có thể giúp tôi sống thêm
chút nữa được không?

 

Tôi đang chờ tin tốt lành đây.

 

Này, sao không nói
bí mật cho nhau nghe?

 

Sao lại không?

 

Anh nói trước đi.

 

Không. Tôi nghĩ tốt hơn...

 

anh nên nói trước.

 

Được rồi.

 

Tên nghĩa trang là...

 

Sad Hill. Giờ tới phiên anh.

 

Tên nấm mộ là...

 

Arch Stanton.

 

Ar... Arch Stanton?

 

Chắc không?

 

Chắc chứ! Chắc lắm!

 

Có cái đó dễ đào hơn.

 

2 người đào thì mau hơn 1.

 

Đào đi!

 

Không đào sao?

 

Nếu bắn tao,
đừng hòng trông thấy số tiền ấy.

 

Tại sao?

 

Để tao nói cho mày biết.

 

Vi trong này chẳng có gì cả!

 

- Tại sao, thằng ch...
- Anh cho là tôi tin anh sao?

 

200 ngàn đô là 1 món tiền lớn.

 

Chúng ta sẽ phải giành lấy nó.

 

Tao viết tên ngôi mộ ấy
dưới phiến đá này.

 

Khẩu súng.

 

Đồ con lợn!
Bộ mày muốn tao chết hả?

 

Mày lấy đạn ra hồi nào?

 

Đêm qua.

 

Anh biết đấy,
trên đời này có 2 loại người:

 

Những người súng có đạn,
và loại người chỉ đào thôi.

 

Anh đào.

 

Ở đâu?

 

Đây.

 

Ơ...

 

Đâu có tên gì đâu.

 

Trên này cũng đâu có tên.

 

Đó là điều mà
Bill Carson đã nói với tôi.

 

Có một nấm mộ ghi là "vô danh",
ngay bên cạnh mộ Arch Stanton.

 

Đào đi.

 

Tiền!
Tất cả là của chúng ta, Blondie!

 

Anh đùa hả Blondie?

 

Anh nỡ nào đối với tôi như thế.

 

Không đùa đâu.
Đó là sợi dây thừng, Tuco.

 

Bước lên, đưa đầu vào thòng lọng đi.

 

Bây giờ...

 

dường như giống hệt lúc xưa.

 

Anh 4...

 

và tôi...

 

Tôi 4.

 

Này, Blon...

 

Blon...

 

Này, Blondie...

 

Xin lỗi, Tuco.

 

Blondie...

 

Blondie!

 

Blondie!

 

Blondie...

 

Blondie...

 

Blondie!

 

Thằng chó...

 

Blondie...

 

Ê, Blondie!

 

Mày có biết mày là ai không?

 

Chỉ là đồ chó đẻ!